Sau khi Yến Ngưng Lạc rời đi, Vĩnh An Vương phủ không có gì thay đổi.
Không biết có phải do ảnh hưởng bởi những lời Yến Túc nói lúc trước hay không, mặc dù Mạc Hàn Yên vẫn không thích hai tỷ đệ Du Nhiên Cư, bà ta không còn tìm bọn họ để gây phiền toái.
"Lục tiểu thư, nhị công tử, Vân đại nhân tới."
Theo một tiếng thông truyền của nha hoàn ngoài cửa, một nam tử mặc áo choàng xanh, lịch sự tao nhã, dưới sự dẫn dắt của nha hoàn đi tới.
Vân Tề là thủ tịch luyện dược sư trong cung, chỉ mới khoảng hai mươi tuổi, nhưng đã là luyện dược sư Kim cấp phẩm cấp 1. Nghe nói, nhiều năm trước Thanh Lan Đế từng giúp đỡ ân sư của hắn, vì để báo ân, ân sư hắn đã để đệ tử của mình là Vân Tề đến hoàng cung Thanh Lan Quốc vô điều kiện, giúp đế vương phân ưu giải nạn trong vòng ba năm.
Lúc trước, bởi vì được Yến Túc giao phó, mỗi tháng Vân Tề đều sẽ tới kiểm tra thân thể cho Khanh Bắc, giúp hắn khôi phục khả năng đi lại trên hai chân của mình.
Nha hoàn đưa Vân Tề tiến vào Du Nhiên Cư.
Vân Tề lẳng lặng khoanh tay đứng ở nơi đó, đôi mắt dịu dàng chăm chú nhìn vào những cây cỏ rực rỡ màu sắc đang phát triển mạnh mẽ trong sân, theo gió nhẹ nhàng lay động, vô cùng mỹ lệ sinh động.
Từ trên không trung đáp xuống một con chim nhỏ xinh đáng yêu, dường như bị những cỏ cây tươi đẹp ở đây hấp dẫn, nó tò mò dùng miệng nhọn mổ vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-vu-phuc-hac-ta-quan-xin-hay-can-cau/1727714/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.