Ánh mắt của các trắc phi phu nhân đều có chút kinh ngạc.
Thiếu nữ này, dường như khác hơn so với lần cuối cùng bọn họ nhìn thấy cách đây không lâu.
Rõ ràng khuôn mặt vẫn giống nhau, nhưng khí chất trên người lại hoàn toàn khác.
Hiện tại thái độ của Yến Túc đối với Khanh Vũ đã trở nên tốt hơn. Có thể nói, ngoại trừ Yến Ngưng Lạc, ông ta thương yêu nàng nhất, bởi vậy không nói nhiều lời, chỉ quan tâm hỏi, "Lúc trước ta nghe Tiểu Bắc nói, con đi ra ngoài có việc?"
Khanh Vũ nhướng mày, nhìn thoáng qua thiếu niên đang ngồi đối diện, thấy hắn đang chớp mắt nhìn nàng giống như muốn ám chỉ gì đó.
Trong lòng nàng hiểu rõ, nhất định là tiểu tử này đã kiếm cớ giúp nàng, vì thế khẽ cười một tiếng, "Đúng vậy, xử lý chút chuyện, nhân tiện đưa tiễn một bằng hữu đi xa."
Có lẽ Yến Ngưng Lạc đã nhìn thấy được, vì thế nàng cũng không cần giấu giếm. Nàng trực tiếp thẳng thắn như vậy, thật ra khiến Yến Ngưng Lạc ngước mắt nhìn nàng một cái.
Yến Túc nghe vậy gật đầu, "Ngưng lạc tỷ tỷ con ngày mai phải về Phiêu Miểu Tông, hôm nay người nhà chúng ta đoàn tụ bên nhau, tổ chức một yến tiệc đơn giản tiễn biệt nàng. Lần này không biết năm nào mới có thể quay lại."
Nam nhân sắt đá cương nghị, mặc dù ngoài mặt không thể hiện chút cảm xúc nào, nhưng trong lời nói đều là lưu luyến, miễn cưỡng.
Từ lúc bắt đầu 6 tuổi, Yến Ngưng Lạc đã vào Phiêu Miểu Tông. Hiện giờ nàng ta mười sáu tuổi, sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-vu-phuc-hac-ta-quan-xin-hay-can-cau/1727712/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.