Người dịch: Emily Ton.
Một thân áo choàng đỏ, ba ngàn lụa bạc, mặt nạ hình con sói bao trùm nửa khuôn mặt, đôi mắt xanh sâu cùng với làn da trắng mịn, khiến hắn có vẻ khác biệt với người thường. Mặc dù như thế, một thân khí chất lạnh lùng thần bí vẫn khiến cho mọi người không thể không đánh giá hắn. Ngược lại, Cửu công chúa Nguyệt Tâm Nhan hiếu động bên cạnh, lần đầu tiên đã bị bỏ qua.
Nguyệt Tâm Nhan không thèm để ý, nàng sớm đã thành thói quen, từ trước tới nay đi cùng với Dạ Ly ca ca, nàng luôn là người bị bỏ qua.
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ mau nhìn xem, Thương Hải Vương!" Thiếu niên nói với giọng có chút kích động đã đánh thức Khanh Vũ đang hơi mơ màng sắp ngủ.
Nàng trợn mắt nhìn hắn. Nàng đã nhàm chán đến nỗi gần như ngủ thiếp đi, tiểu tử này thậm chí không cho nàng ngủ yên một chút, thật sự là quá phận.
Bởi vì thân phận bọn họ thấp kém, vì thế chỉ có thể ngồi ở phía cuối cùng. Chỗ này cơ bản không có nhiều người, cũng rất yên tĩnh, cho dù không lễ phép ngủ gật cũng không bị người phát hiện, những nhân vật lớn đều ngồi ở phía trước.
Bị Khanh Bắc quấy rầy như thế, nàng không còn cảm giác buồn ngủ nữa, vì thế lười nhác giương mắt nhìn qua. Nam nhân bị vạn chúng chú mục cứ lẳng lặng đứng ở nơi đó, môi mỏng hơi nhấp, ánh mắt thờ ơ, đầu đầy tóc bạc. Đang giữa mùa hè nhưng không hề cảm nhận được một chút ấm áp ở trên người hắn, giống như chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-vu-phuc-hac-ta-quan-xin-hay-can-cau/1727686/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.