Edit & Dịch: Emily Ton.
Đây là một giọng nói khàn khàn, có chút chói tai khó nghe.
Đúng là giọng nói được phát ra từ con sâu mập mạp, lúc này đang nằm trên mặt đất không thể động đậy.
"Cổ trùng này đã tu luyện thành tinh, có thể nói chuyện được?" Bạch Chi Ngạn biết hiện tại nó đã không có uy hiếp nào nữa, tò mò ngồi xổm xuống, đánh giá nó.
Thân thể chỉ nhỏ bằng nắm tay của hài tử mới sinh, tròn vo với hai cái râu trên đầu, thân thể có màu xanh đỏ giao nhau, đôi mắt màu xám, có chút dữ tợn.
"Tắc tắc, trông thật là xấu." Bạch Chi Ngạn đưa ra kết luận.
"Ngươi mới xấu, cả nhà ngươi đều xấu!" Băng hỏa âm dương cổ tức giận.
Nó đương nhiên biết bản thân mình không đẹp mắt, vì thế mỗi lần tìm kiếm ký chủ, nó chỉ chọn những người diện mạo cực kỳ xuất chúng. Nó rất tự ti, cũng rất táo bạo, ghét nhất là bị người khác nói nó xấu.
Nếu không phải lúc này nó không thể nào nhúc nhích, nhất định nó phải giết chết tiểu tử thúi này.
Khanh Vũ cẩn thận quan sát tình huống nam nhân trên giường một chút, sau khi xác định thân thể không còn tồn tại uy hiếp nào khác, lúc này mới chậm rãi xoay người, từ trên cao nhìn con sâu nhỏ đang mở to mắt và trừng Bạch Chi Ngạn.
Thật sự ghê tởm, Khanh Vũ cảm thấy có chút khó chịu trong dạ dày, biểu tình cũng trở nên lạnh băng.
Cổ trùng vốn đang hùng hổ với Bạch Chi Ngạn, đột nhiên ngây ngẩn cả người, ngốc nghếch nhìn thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-vu-phuc-hac-ta-quan-xin-hay-can-cau/1727662/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.