Sáng sớm đầu xuân, ánh mặt trời bắt đầu lên từ bốn phía mái hiên, rực rỡ chói lọi. Trong sân trồng hai gốc đào, hoa đào màu hống phấn mềm mại yếu ớt nở rộ đầy cây. Một bóng dáng màu trắng di chuyển nhanh nhẹn dưới tàng cây, kiếm pháp thuần thục, mấy đóa hoa rối rít che mặt, rơi từ trên cây xuống, thẹn thùng lao vào người hắn.
--- ------ ----
Theo kế hoạch, ngày hôm sau bọn họ sẽ ra khỏi thành, tiếp tục lên đường về Thượng Kinh*.
(* - Thượng Kinh là kinh thành của Dạ quốc.)
Mới sáng tinh mơ, Dung Nham đã thức dậy, trong lúc mơ hồ, Kỷ Nam nghe thấy âm thanh hắn luyện kiếm trong sân. Mặc dù đêm qua hắn đi ngủ rất muộn, nhưng vẫn lập tức bò dậy.
Hắn đi giày, khoác thêm ngoại y, chạy huỳnh huỵch ra ngoài, vừa mới đẩy cửa ra, lại cảm thấy giống như quay về trong giấc mộng: Sáng sớm đầu xuân, ánh mặt trời bắt đầu lên từ bốn phía mái hiên, rực rỡ chói lọi. ~l3~quuy~d0n Trong sân trồng hai gốc đào, hoa đào màu hống phấn mềm mại yếu ớt nở rộ đầy cây. Một bóng dáng màu trắng di chuyển nhanh nhẹn dưới tàng cây, kiếm pháp thuần thục, mấy đóa hoa rối rít che mặt, rơi từ trên cây xuống, thẹn thùng lao vào người hắn.
Luyện kiếm...Như thế nào mà không thay một bộ áo ngắn vải thô nhỉ? Kỷ Nam mơ mơ màng màng suy nghĩ. Bộ xiêm y kia của hắn đúng là rất đẹp mắt, nhưng mà lúc bị cành cây vướng vào không thấy phiền toái hay sao?
"Dậy sớm như vậy à?" Dung Nham thu kiếm, thong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-von-giai-nhan/56129/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.