Bên ngoài cửa thành Hành Châu, chỉ có tuyết và máu.
Dẫn đầu đại quân Dạ quốc là một thiếu niên gầy yếu đang cưỡi trên con ngựa trắng hiếu chiến, "hắn" mặc một bộ ngân giáp, trong tay giương cao Phương Thiên kích sáng loáng, cả người trông vô cùng khí thế. Dường như ngay cả những bông tuyết cũng không dám tự ý rơi vào người "hắn".
Bên cạnh "hắn" đặt một chiếc quan tài đơn giản, phía trước quan tài bày chiến bào và một số vật dụng cá nhân của Lý Nha, thanh đại đao hung tàn khát máu của hắn lúc này bị cắm hơn một nửa vào trong lòng đất, không còn chút hào quang nào nữa.
Giặc Tây Lý vừa sợ vừa giận. Giận là bởi vì đệ nhất mãnh tướng đã bị quân địch giết chết, sợ là bởi vì ngày hôm qua thiếu niên mặc bộ ngân giáp kia rõ ràng đã đồng quy vu tận với Đại tướng quân Lý Nha, vậy mà lúc này "hắn" lại lông tóc vô thương xuất hiện ngay trước trận địa!
Người này chẳng lẽ là yêu quái bất tử bất thương hay sao??!
Lại thêm một tên tướng Tây Lý bị Kỷ Nam dùng một kích hất ngã xuống ngựa, Kỷ Nam dùng tay còn lại kéo căng dây cương, thúc con ngựa trắng giẫm thẳng lên người tên tướng kia khiến hắn ta phun ra một ngụm máu, sau đó nàng lại duỗi kích ra khều người đã bị choáng váng đến mức ngất lịm kia lên, tùy tiện vứt xuống trước mặt binh lính Tây Lý.
Đại quân Dạ quốc nhất thời gào thét rung trời, giặc Tây Lý thì bị luống cuống tay chân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-von-giai-nhan/2615690/chuong-28-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.