Tiếng nói vừa dứt, vài Hắc y nhân giống như ám dạ quỷ mị, theo các góc phòng thoáng hiện ra, cung kính hành lễ trước chủ tử trong lòng bọn họ, rồi sau đó bay hướng ngoài cửa lao đi, nhanh như điện giật.
Mà Phượng Khuynh Hoàng đang phiêu đãng ở trên ngọn cây,ôm mông đau nhức đến nhe răng trợn mắt, thái dương gân xanh không ngừng giật giật!
Hỗn đản! Đá đâu không đá, cố tình đá mông, quả thực khinh người quá đáng! Thù này không báo không phải nữ tử!
Trong lòng kêu gào báo thù, khóe mắt dư quang lại chợt phát hiện một tia dị sắc, không đúng! Đây là nơi nào? Kinh ngạc ngẩng đầu đảo qua, chỉ thấy nàng đang ở một rừng đào, cuối xuân tháng ba, hoa đào nở, kiều diễm ướt át, đẹp không sao tả xiết. Mà không trung đều là cánh hoa tung bay. Nhưng, đó cũng không phải trọng điểm!
Trọng điểm là —— nàng xuyên thấu qua cành lá cây đào nhìn ra bên ngoài, có phòng ốc cao ngất, hiển nhiên không phải kiến trúc hiện đại, như là cung điện cổ đại! Cúi đầu vừa thấy, trên người nàng, mặc cũng là tầng tầng lớp lớp cẩm tú hoa phục, thập phần tinh mỹ.
Đây là tình huống gì?!
Nàng nhớ rõ mình bị người giết sai rồi đâm một dao tới, vô ý thức sờ soạng ngực, lại một chút cảm giác đau đớn đều không có. Đôi mi thanh tú nhíu lại, làm một người theo thuyết vô thần, nàng tuyệt đối sẽ không dễ dàng tin tưởng xuyên qua loại chuyện vớ vẩn này, hiện nay đây là tình huống gì? Chẳng lẽ lại là lão gia trong gia tộc ăn no rửng mỡ tới trêu chọc nàng?
Trong Ấn tượng, bọn họ lần đầu tiên trêu cợt, là vì làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-that-hung-han-thai-tu-phi-muon-dao-hon/127588/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.