Cờ đầy màu sắc không ngừng tung bay trước mắt, người đến người đi không ngừng.
Bên tai tiếng trống vang lên liên hồi, tiếng người cười nói ồn ào, náo nhiệt.
Mọi người trên mặt đầy đủ cả các kiểu cười, các nam tử cười rất hănghái, vô cùng đắc ý, các cô nương thì tươi cười đẹp như đào lý*, xán lạnnhư xuân hoa.
Nhưng dù là kiểu cười nào, cũng đều rất thật lòng, chính là cười vì vui mừng.
Ngày đông giá rét trên thảo nguyên, tất cả đều bị sự huyên náo trừ bỏ đi, cả biển người đều đang rất rộn rã, vui sướng.
Vòng loại diễn ra ở năm sân đấu, tiến hành song song nhau. Người sốmột trong năm người đầu tiên sẽ đối chọi với người số năm trong nămngười còn lại.
Hề Hề là người số một, đối thủ của nàng là người cuối cùng trong năm người.
Phía sau bỗng vang lên tiếng chuông giòn tan, Liệt Ảnh công chúa váyđỏ đang ngồi ngay ngắn tại một nơi cũng đỏ thẳm trong tức khắc liền chongười chặn đứng lối đi của Hề Hề.
“Này, tiểu tử, chắc ngươi không biết đối thủ của ngươi là ai đâu?” Liệt Ảnh bễ nghễ liếc nhìn Hề Hề nói.
Hề Hề ngẩng đầu, lập tức quay lại hướng về công chúa đang cao cao tại thượng, lạnh lùng nói: “Ai là đối thủ, thật đáng tiếc, tại hạ không cóhứng thú biết.”
Đối thủ là người phương nào, lát nữa thi đấu trên võ đài tự nhiên sẽ biết.
“Không có hứng thú, hừ! Bản công chúa thật muốn nhìn xem, lát nữangươi sẽ thua như thế nào, để xem ngươi có còn dám ngạo mạn như thếkhông!” Liệt Ảnh nói, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/8800/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.