Thành đô Bắc Thương Quốc vô cùng đặc
trưng, đó là một thành thị vô cùng phồn hoa, kiến trúc là sự hòa huyện
giữa cái phong tình của phương Bắc cùng cái hùng vĩ của núi non.
Tuyết ở đây cũng rất đặc trưng, một
thế giới trắng xóa như hòn ngọc lưu ly. Trên đường rất ít người qua lại, là một mảnh yên tĩnh, va vào mặt là những cơn gió, mang theo hơi lạnh
thấu xương, còn có mùi thịt dê nướng thoang thoảng, làm cho người ta cảm giác đây là một chốn đô thành bình yên, hiền lành, và vô cùng ấm áp.
Băng qua vài con đường lớn, xe ngựa
dừng lại trước cửa lớn vương phủ của Hoàn Nhan Liệt Phong, đó là một tòa phủ đệ vô cùng khí thế.
Vân Hề Hề vốn tưởng rằng người thảo
nguyên sẽ rất hiếu khách, người dân ở đây sẽ vừa múa vừa hát hoan nghênh Thái Dung công chúa từ xa đến, nhưng lại không có bất cứ thứ gì cả. Nam Triều hòa thân công chúa cứ như vậy im ắng tiến vào vương phủ.
Vân Hề Hề bị tùy tùng của Hoàn Nhan Liệt Phong đưa đi đến một nơi gọi là Lãnh Vận Viện.
Tiến vào sân, từng trận gió mang theo mùi hương không ngừng thâm nhập vào đầu mũi, nguyên nhân trong biệt
viện trồng rất nhiều hàn mai, những đài hoa màu xanh vô cùng quý báu.
Hoa khai vô cùng rực rỡ, trong nền tuyết trắng màu xanh của đài hoa nồng đậm càng trở nên thanh liệt kiêu xa.
Hương thơm ngào ngạt, cành cây vắt ngang, nghiêng nghiêng trông như một bức tranh, hoa mai lửng lơ ở không trung.
Dưới tán cấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/8780/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.