Vạt áo xòe ra rũ xuống, nhìn qua đã có cảm giác người mặc đang rất tiều tụy.
Hề Hề nhìn về phía nữ tử dáng vẻ gầy yếu tịch mịch kia, chỉ biết khẽ thở dài. “Tình” thật sự là thứ hại người
Một nữ tử lụa là trong trẻo như ngọc lại bất chấp tất cả chạy đếnchiến trường khói lửa, là vì ai? Nàng ngày nào còn mang ánh mắt hồnnhiên rực rỡ, nhưng giờ chỉ còn lại chua xót, là vì ai?
Nữ tử như thế, vốn nên được bảo bọc trong lòng bàn tay, đáng tiếc lại gặp phải một người lạnh lùng như Hoàn Nhan Liệt Phong, hắn chẳng khácgì một tảng đá ý chí cứng cỏi.
Một nữ tử như hoa như ngọc, cứ không ngừng tiều tụy qua từng ngày, cuối cùng là vì ai?
Đứng lặng trước mặt Diệp Từ Dung, Hề Hề không kiềm được cảm xúc dâng trào cuồn cuộn.
Diệp Từ Dung nâng lên đôi mắt thu thủy sáng lấp lánh, dừng ở chỗ HềHề. Tuy đã sớm biết Hề Hề là nữ tử, nhưng cũng chưa từng nhìn thấy nàngtrang điểm thế này, hiện tại nhìn thấy thật sự là tao nhã động lòngngười, như một đóa hoa lan tuyệt mỹ.
Đôi mắt trầm tĩnh thông minh nhưng lạnh nhạt kia nàng không có, hoặccó lẽ vĩnh viễn cũng không thể có. Nàng nhỏ bé mong manh, nhưng trênthực tế lại rất mạnh mẽ, mạnh mẽ đến nỗi không cần bất cứ nam nhân nàobảo vệ, đêm qua, còn cùng Hoàn Nhan Liệt Phong sóng vai chống lại bầysói, thật sự rất tương xứng.
Trong lòng Diệp Từ Dung khẽ thở dài, có lẽ cũng chỉ có nàng mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/2242152/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.