Kinh thành đúng là một nơi rất hưng thịnh phồn hoa so với cácvùng miền quê nhỏ lẻ khác, còn náo nhiệt hơn cả sự tưởng tượng của HềHề.
Ngã tư đường rộng lớn, hai bên đường trồng những loài hoa mà nàngkhông biết tên, hiện tại hoa đang nở rất đẹp, tỏa hương thơm ngát. Haibên đường các cửa hàng san sát nhau, kéo dài liên miên, trên đường, xengựa tới lui không ngớt, người đi đường như nêm.
Nhưng dù sao gì Hề Hề cũng đã từng đến đây rồi, còn Sương Nhi và NhứNhi thì lại là lần đầu đến Trung Nguyên, lúc này nhìn thấy cảnh tượngphồn vinh, khó kiềm lòng, vui sướng chạy tung tăng. Linh Nhi tuổi nhỏnhưng lại rất điềm tĩnh, đôi mắt trong trẻo không một gợn sóng dao động.
Nhóm người của Hề Hề băng qua mấy dãy phố, chỉ chốc lát sau đã đến Sử Tiêu thừa tướng phủ.
Hàn Tuyên nói Sử Tiêu là người của thái hậu, nhưng Hề Hề không phải đến tìm Sử Tiêu, mà là đến tìm phu nhân của Sử Tiêu.
“Các ngươi muốn tìm ai?” Thị vệ của tướng phủ nhìn mấy nữ tử đi đường mệt mỏi, rất coi thường cất tiếng hỏi.
Hề Hề thản nhiên không đáp, lấy ra một phong thư, bảo Sương Nhi giaocho thị vệ, nói: “Nhờ các vị đại ca giao phong thư này cho thừa tướngphu nhân.”
Thủ vệ tiếp nhận phong thư, vào trong truyền báo.
Hề Hề và mọi người đứng chờ trước cửa, ánh năng chiếu xuống cổng lớncủa Tướng phủ, hắt lên hai thạch sư, càng làm chúng oai dũng uy mãnhhơn. Xem khí thế của Tướng phủ, không biết đã đúc góp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/2242129/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.