Hề Hề dọc theo lan can chạm trổ bằng cẩm thạch, đi về hướng Đông.
“Lâm cô nương!” Một âm thanh trầm thấp trêu chọc vang lên phía trước.
Cuối hàng lang, Hàn Lung đang ngồi chờ trên lan can bạch ngọc, môi nhếch lên, đôi mắt ngập tràn tình ý.
Hề Hề nhìn quanh bốn phía, mưa bụi kéo dài, chung quanh không có bấtcứ ai. Nàng khẽ cười nói: “Không biết vương gia gọi ta có việc gì?”
Lông mi Hàn Lung giương lên, nói: “Nghe nói Lâm cô nương đàn rất hay, hình như đàn hay hơn cả Thái Dung công chúa, không biết khi nào mới may mắn được nghe tiếng đàn của Lâm cô nương?”
Nghe hắn nhắc đến Diệp Từ Dung, lòng Hề Hề chùng xuống, nữ tử kia bởi vì tài sắc vô song nên mới bị đưa đến Bắc Thương quốc làm vật hy sinh.Không khỏi lạnh lùng nói: “Vương gia nhầm rồi, tiếng đàn của Hề Hề sợ là không thể lọt tai vương gia. Hề Hề cáo lui!” Hề Hề dứt lời, liền đi qua Hàn Lung.
Hàn Lung không cam lòng đuổi theo, lắc mình đứng chắn trước mặt HềHề, con ngươi đen lóe sáng nhìn chằm chằm Hề Hề: “Lâm cô nương, bìnhthường nàng vẫn luôn lạnh lùng như vậy sao? Cùng lắm nhìn nàng như vậyrất thu hút, càng khiến bản vương thích nàng hơn!”
Hề Hề cau mày: “Mong vương gia tự trọng!”
“Tự trọng?” Hàn Lung tươi cười tiến gần đến Hề Hề hơn, “Thế nào, nàng sợ bản vương sao?”
Đến kinh thành đã nhiều ngày, Hề Hề cũng có chút hiểu biết về HànLung, kẻ này đã phá hỏng thanh danh của không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/2242121/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.