“Đúng vậy!” Hề Hề bỗng từ trong miệng phun ra hai chữ.
Lời vừa ra khỏi miệng, đáy lòng liền dâng lên một tràn chua xót.
Khiến cho hắn hiểu lầm cũng tốt, dù sao gì hắn cũng không biết nànglà Tuyết Sơn Thánh Nữ, vậy cứ xem nàng là người ham mê quyền quý, từ nay về sau đoạn tuyệt qua lại, không phải chuyện tốt thì còn là gì.
Liệt Phong thật sự giật mình, một lúc lâu sau cũng không nói gì, ánhnến lóng lánh, phản chiếu trong đôi mắt đen như mực của hắn, khói lửavừa mới dập tắt trong ánh mắt kia tựa như chờ lúc mà bừng cháy, yên lặng giằng co giữa hai người.
Đúng vậy!
Hai chữ vô cùng đơn giản, lại như lưỡi kiếm sắc bén, hung hăng đâm vào lồng ngực Liệt Phong, mang theo một sự đau đớn thật sâu.
“Tốt thôi! Nếu ngươi đã cố chấp như vậy, tình nguyện dấn thân vàonguy hiểm, ta cũng không ngăn cản ngươi!” Hắn cay đắng mở miệng, lời tuy khó nghe, nhưng âm thanh lại trầm khàn, đã không còn sự ngang ngượccuồng ngạo như ngày xưa, mà giống như cảnh xuân tươi đẹp bỗng phai tànchỉ còn lại sự điềm đạm thê lương.
Lái thuyền quay dầu, thuyền lướt đi trong sương mù đêm, đi về phía Lăng Châu.
Gió đêm tiến vào khoang thuyền, mang theo hơi nước mát rượi.
Bên trong khoang thuyền vô cùng yên tĩnh, Hề Hề ngồi trên ghế dài, Liệt Phong ngồi trên ghế phía bàn gỗ nhỏ.
Đôi mắt đen của Liệt Phong bên dưới ánh nến ảm đạm mang theo sự u sầu thưa thớt.
Hắn quan sát nữ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/2242104/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.