“Chuyện này nô tài cũng không biết!” Hai tiểu thái giám lắc đầu đáp.
Đúng lúc này, tiếng đàn róc rách kia bỗng nhiên ngừng lại, chỉ cònlại mỗi tiếng ngân nga vô cùng rõ ràng rơi vào tai Hề Hề: “Gió chưangừng, người lặng im.”
Giọng nói này hết sức quen thuộc.
Trong trí nhớ, nàng đã từng nghe qua giọng nói này. Vừa kiều mỵ vừadịu dàng, nũng nịu ngọt ngào như bánh điểm tâm, nhưng không khiến ngườita chán ghét.
Lòng Hề Hề chùng xuống, đây đúng là giọng của Diệp Từ Dung.
Trong chớp mắt, Hề Hề thực nghi ngờ mình nghe nhầm, nhưng giọng nóikia không nhanh không chậm bay vào tai Hề Hề, càng nghe càng quen thuộc, càng nghe càng thấy kinh hãi.
Không phải Diệp Từ Dung thì còn là ai?
Không ngờ Diệp Từ Dung lại ở Khôn Trữ cung.
Nàng nhớ rõ đêm đó từ chỗ Liệt Phong trở về, La Cáp từng nói với nàng, A Mộc Đạt đã mang Diệp Từ Dung đi.
A Mộc Đạt là người của Lãnh Nguyệt.
Như vậy hẳn Diệp Từ Dung ở chỗ Lãnh Nguyệt, nhưng Diệp Từ Dung lại ở đây lúc này, đến hoàng cung vào ngày Hàn Tuần đăng cơ.
Như vậy, Hàn Tuần chính là Lãnh Nguyệt, Lãnh Nguyệt chính là Hàn Tuần.
Điều này khiến Hề Hề toàn thân rét run, ngay cả nắng ấm tháng tư cũng không thể xua đi hàn ý trên người nàng.
Mới vừa rồi tiểu thái giám kia nói đây là con gái thất lạc của Diệptướng quân, chỉ sợ vốn dĩ không hề có chuyện như vậy, thân phận trướcđây của nàng là người từng gả đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/2242099/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.