Trời đêm hôm nay thật đẹp, một mình đứng dưới ánh trăng bồi hồi, Hề Hề bỗng nghĩ đến ánh trăng của thảo nguyên, nànggiục ngựa phi nhanh thật sảng khoái, không khỏi làm cho nước mắt lăn dài trên má. Những giọt nước mắt trong suốt rơi dưới ánh trăng lóe sáng,trông như những viên trân châu.
Cửa viện bỗng vang lên tiếng bước chân, lòng Hề Hề chùng xuống, xoay người, lau sạch nước mắt trên má.
“Muội muội, ngày tốt cảnh đẹp thế này, vì sao lại ở đây rơi lệ?” Mộtgiọng nói kiều diễm êm ái vang lên cách đó không xa, Hề Hề hơi cười khổ, đúng là giọng nói của hoàng hậu Diệp Từ Dung cao quý. Thế nhưng nàng từ khi nào thành muội muội của cô ta, đúng rồi, đại khái vì cô ta là hoàng hậu của Hàn Tuần, còn nàng chỉ là phi mà thôi.
Hề Hề có chút cứng ngắc quay đầu lại, nhìn thấy dưới ánh trăng là một nhóm cung nữ đang vây quanh Diệp Từ Dung, nàng vẫn gầy như cũ, nhưnglại quyến rũ hơn vài phần so với khi ở Tái Bắc, hơn nữa vận một thâncung trang màu vàng, trông càng xinh đẹp cao quý hơn. Mặt ngọc điểmtrang vừa phải, đầu cài trâm phượng, nàng trông như một đóa hoa tươibừng nở dưới ánh trăng, thật xinh đẹp, thật…. tuyệt diễm.
Khi ở Tái Bắc, nàng không khác gì một đóa hoa tàn lụi, trở về cốhương lại khoe sắc rực rỡ, sự thay đổi này lại mang nguồn cội từ Du caca của nàng, tình yêu quả nhiên có sức mạnh rất lớn.
Đối với sự xuất hiện của nàng, Hề Hề có chút kinh dị, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-my-thien-ha/2242093/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.