11
Mang theo Giang Phỉ tham gia lễ hội đèn lông chính là 'thần cản g.i.ế.t thần'.
Ta nhìn chằm chằm không hề chớp mắt vào một chiếc đèn hình con thỏ. Chủ sạp lại là một ông lão cố cháo, "Không bán! Đèn này nhất định phải đoán được mới có thể lấy."
Đèn kia rất đáng yêu, nhưng mà câu đố cũng rất khó, mấy người đứng chung quanh nãy giờ cũng vò đầu bứt tai không giải được.
Ta...ta cũng không giải được.
Ta vô ý liếc mắt nhìn Giang Phỉ, chàng không cầm được bật cười thành tiếng.
"Em thích cái này?"
Ta gật đầu liên tục.
"Chờ ta."
Hai người bọn ta đều mang mặt nạ, Giang Phỉ chen vào đám người, thì thầm bên tai chủ sạp mấy câu.
Ông lão gật đầu, nhìn về phía ta đang đứng hô to lên, "Vị lang quân này đã đoán đúng! Mời vị tiểu nương tử kia lại đây, phu quân của cô muốn tự tay đưa cho cô!"
"Bùm" một tiếng, hai má của ta nóng bừng lên.
Nhưng Giang Phỉ ở bên kia đám người đang mỉm cười nhìn ta, từ xa đưa tay về phía ta.
"Khanh Khanh - Mau lại đây!"
Trong đám người không cam lòng hòa lẫn với tiếng phàn nàn của mấy nàng chê tình lang nhà mình không sài được, đều từ từ tránh đường.
Dưới ánh đèn lập lòe, thân hình chàng cao gầy, nụ cười dịu dàng, giống như là đã đợi ta rất nhiều năm.
Ta có chút sợ hãi mà đi qua. Đi về phía người mà kiếp trước ta nhớ nhung biết bao đêm dài.
"Cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-khanh-huu-phi/3031638/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.