Ở phương nam đã là mùa hè, ban đêm nhiệt độ thích hợp, gió ấm và hơi thở người đàn ông hoà trộn lẫn nhau, thổi bên tai Ngôn Khanh.
Cô dựa vào ngực Hoắc Vân Thâm, ôm lọ thuỷ tinh đựng đom đóm, tim đập loạn xạ.
Không chỉ bắt đầu từ giờ khắc này, mà ngay từ ánh mắt đầu tiên thấy anh khi tỉnh lại, cô đã có chút thèm muốn anh. Lúc biết người đàn ông thoạt nhìn chỗ nào cũng tốt này là chồng mình, thật ra cô còn thầm vui sướng cả ngày.
Nhưng thời gian ở cùng anh quá ngắn, ngắn đến nỗi cô cảm thấy tất cả đều không kịp.
Ngôn Khanh nhẹ giọng hỏi: “Em thích anh trước, được không?”
Sợ anh thất vọng, cô vội vàng bổ sung: “Sau khi thích anh, lại nỗ lực yêu anh.”
Hoắc Vân Thâm nhấc cô khỏi lưng ngựa, xoay người, để cô ngồi xuống đối mặt với anh, mỉm cười nói: “Vậy cũng phải có thời hạn, không thể luôn là thích được, anh không thỏa mãn.”
Ngôn Khanh rất ngoan: “Vậy anh nói bao lâu…”
Bàn tay ấm áp vỗ về mái tóc dài của cô, anh khàn khàn trả lời: “Thời gian một nụ hôn.”
Khi giọng nói rơi xuống, anh che đôi mắt sáng ngời trong veo của cô gái nhỏ, nghiêng người qua, ngậm lấy bờ môi mềm mại của cô, không vội vã, cũng không quá tận tình, chỉ chạm nhẹ như vậy, chậm rãi mà cọ xát.
Hôm nay Khanh Khanh của anh mới mười chín tuổi, là một cô gái nhỏ ngốc nghếch chưa từng nói chuyện yêu đương, anh đoạt nụ hôn đầu của cô, không thể quá mãnh liệt.
Đêm rất yên tĩnh, tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-khanh-cua-toi/1066028/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.