Địa thế hai bờ cầu Nhiên Xuân rất cao, cầu dài uốn cong, nhấp nhô ba vồng, là cầu hình vòm cao nhất to nhất trong chín cầu ở Ly đô, nối tiếp hai bờ sông là lầu son gác tía và hai mảnh rừng mai trên sườn núi. Cầu hình vòm nhảy ra từ trong biển mây đỏ tươi, ở dưới ánh mặt trời êm dịu của mùa xuân năm nay, lắc nhẹ ống tay áo, bước chậm rãi lên mười bậc trên cầu, lúc ngẩng đầu lên, chỉ thấy trên đỉnh màu xanh của cầu là sắc trời xanh thẳm vô ngần, quả là cảnh sắc “Cầu dài nối nhau tận trời biếc”.
Phủ của Khương Phóng ở ngay gần đường đường Bỉnh Hoàn đại lộ Minh Đường, mỗi ngày vào cung làm nhiệm vụ, nếu không có việc gấp thì sẽ không cưỡi ngựa mà toàn từ cầu Nhiên Xuân bộ hành sang sông. Đương tiết xuân đi tới đỉnh cầu của vòm đầu tiên bèn dựa vào lan can nhìn ngắm cảnh hoa đỏ như lửa ở bờ nam, bao nhiêu phiền não đều tan trong hương hoa.
“Ja, ja.” Bên kia cầu đột nhiên ầm ầm tiếng roi ngựa, tiếp theo là tiếng bánh xe lộc cộc. Vòm cầu này quá dốc nên có rất ít người đi xe. Khương Phóng hiếu kỳ, bèn đi xuống quan sát, chỉ thấy một thớt ngựa giỏi yên cương sáng loáng kéo chiếc xe tả tơi, phía sau là bốn năm thanh niên thân hình vạm vỡ không ngừng xoa mồ hôi trên đầu gắng sức đẩy xe lên cầu, khó khăn lắm mới lên được đỉnh cầu. Khương Phóng không khỏi xoay người lại nhìn kỹ chiếc xe. Một người trẻ tuổi nằm trên xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-hi-ky-su/2499389/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.