🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Phạm Nhàn lặng lẽ nhìn ngôi mộ của Trần Bình Bình, nhìn tảng đá trắng bị

sương làm ướt, im lặng không nói gì. Đã mấy ngày không tới thăm lão thọt này,

nếu không phải hôm qua bị lão tam kích động một số ký ức xưa, có lẽ hôm nay

y cũng không đến đây.

Hiện giờ, cuộc sống của Phạm Nhàn rất tốt, người thân và bạn bè dưới

trướng cũng sống rất tốt. Sử Xiển Lập đã cưới Tang Văn, vị hiệp khách từng bị

Phạm Nhàn đánh một chưởng ở Bão Nguyệt lâu giờ không rõ tung tích, sống

trên đời dường như đã mười phần viên mãn, chẳng còn gì mong ước.

Nhưng càng như vậy, y càng cảm thấy Trần Bình Bình dưới lòng đất rất cô

độc, mặc dù những viên đá trắng bên ngoài che đi bóng tối vốn có của ông ấy,

nhưng không thể khiến cõi lòng Phạm Nhàn ấm lên.

Trên mộ Trần Bình Bình không có bia mộ, chỉ khắc một bài thơ trên bức

tường đá bên cạnh:

[ Cô phàm nhất diệp đạm châu thiên, chích tại tương huề sư hữu gian.

Xã tắc khởi độc nhất tính trọng, càn khôn thùy liên vạn dân huyền? Trùng thiên hắc kỵ tam thiên lý, cô uyển bạch thủ nhị thập niên.

Mạc đạo thu chí tàn khu lão, tiếu khán anh hùng bất đẳng nhàn.]

Tạm dịch:

[Thuyền buồm cô độc giữa Đạm Châu, gắn bó nhau vừa thầy vừa bạn.

Xã tắc há chỉ trọng một họ, Càn khôn ai xót vạn dân oan.

Hắc Kỵ xung thiên ba ngàn dặm, tóc bạc cô quạnh hai mấy năm.

Chớ nói mùa thu thân tàn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4232030/chuong-2094.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.