๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Hồng Trúc?" Lý Thừa Bình hơi nhíu mày , thử gọi.
"Vâng, thưa Hoàng đế bệ hạ." Người quản gia hơi cứng người, quay lại
cung kính cúi chào.
Lý Thừa Bình nhìn hắn chằm chằm, rất lâu mới thốt lên: "Khi tiên sinh rời
khỏi kinh đô, chỉ nói với trẫm muốn đưa ngươi đi, trẫm vẫn thắc mắc không
hiểu, không ngờ ngươi lại có thể ở bên cạnh tiên sinh suốt thời gian qua."
Trong lòng Hoàng đế trăm mối tơ vò, nhưng trong Phạm trạch hắn không
nói thêm, chỉ phất tay ra hiệu cho Hồng Trúc dẫn đến khu nhà bên.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hoàng đế Nam Khánh cải trang tuần tra, cũng chẳng ở lại bên bờ Tây Hồ
quá lâu, chỉ ba ngày sau khi tiến hành hai cuộc đối thoại vô ích với Phạm Nhàn,
Hoàng đế Lý Thừa Bình và Diệp Hoàn đã rời khỏi Phạm trạch bên Tây Hồ,
thẳng tiến về phía Tô Châu.
Toàn bộ triều đình Nam Khánh, chỉ có vài đại thần cấp cao biết Phạm Nhàn
đang ẩn cư bên Tây Hồ. Tiết Thanh, người vẫn đảm nhiệm chức Tổng đốc
Giang Nam tất nhiên cũng biết. Sau khi lên ngôi, Lý Thừa Bình đã luân chuyển
các Tổng đốc bảy khu vực, nhưng vẫn chưa động chạm tới khu vực Giang Nam.
Một phần vì Giang Nam là địa điểm quan trọng của Khánh Quốc, phần khác có
lẽ là muốn dùng Tiết Thanh, một nhân vật có thực lực để kiềm chế Phạm Nhàn
đang ẩn cư.
Trong tiếng vó ngựa, nét mặt Lý Thừa Bình rất bình tĩnh, sau một hồi im
lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4232028/chuong-2092.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.