๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Dùi sắt không thể đâm vào cổ họng các cao thủ trong cung, nhưng có thể
đập vỡ cổ họng họ. Trong cơn mưa, Ngũ Trúc khó nhọc bước tới, dường như có
thể ngã xuống bất cứ lúc nào, nhưng người ngã xuống cuối cùng lại là những
cao thủ anh dũng cản trở trước mặt Hoàng đế! Lúc này, Ngũ Trúc như biến thành vị sư phụ nghiêm khắc ít nói trên vách
đá, mỗi lần quệt gậy của hắn luôn chính xác rơi trên người Phạm Nhàn, dù
Phạm Nhàn có tránh né thế nào cũng không thoát, chỉ có điều hôm nay cây gậy
gỗ đã thành gậy sắt.
Một tiếng vang trầm đục cất lên, thị vệ cung đình bị dùi sắt đập nát xương
đầu gối, quỵ xuống bên Ngũ Trúc. dùi sắt vung lên một lần nữa, đập hắn ngã lăn
khỏi bậc thềm đá, nước mưa văng tung tóe.
Cuối cùng Ngũ Trúc cũng đứng trước mặt Hoàng đế.
o O o
Không chần chừ, không mắng nhiếc, không trao đổi ánh mắt, Ngũ Trúc giơ
tay lên, cây dùi sắt trong tay đánh thẳng xuống mặt Hoàng đế!
Không ai dám đánh vào mặt Hoàng đế, nhưng Ngũ Trúc lại làm, và làm một
cách tự nhiên, giống như đang trừng phạt một đứa con bất hiếu, hay sắp đánh
một gã nam nhân phụ bạc.
Khi Ngũ Trúc đứng trước mặt Hoàng đế, đôi mắt Hoàng đế hơi nheo lại,
trên khuôn mặt mang có nếp nhăn tuổi tác bỗng nở rộ một thứ quang mang. Sau
đó ngài cũng giơ tay lên.
Trong khoảnh khắc đó những hạt mưa còn chưa kịp rung động, bàn tay trái
của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4232016/chuong-2080.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.