๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn chìm vào suy nghĩ, xem ra cuối cùng Hoàng đế vẫn tuân thủ lời
hứa trong cung. Dù sao mệnh môn Nội Khố nằm trong tay mình, bệ hạ muốn
thiên thu vạn đại thì chỉ có thể lui bước trước uy hiếp của mình.
"Sau khi Tôn Kính Tu bị cách chức, vốn sẽ bị lưu đày ba ngàn dặm nhưng
không hiểu sao trong cung đột nhiên ra chiếu chỉ tha tội cho y, tiểu thư nhà họ
Tôn được thả về ngay trước đêm bị đưa vào giáo phường... Hôm nay Tôn phủ
sống rất cực khổ, nhưng người phe Hạ bị giết rất thảm nên cũng không có ai
ném đá xuống giếng."
Nói tới đây, khóe miệng Đặng Tử Việt nở nụ cười. Dù không can dự chuyện
ở kinh đô nhưng Giám Sát viện tại đó đại sát tứ phương, phe Hạ chết rất thảm,
khiến hắn vô cùng hài lòng.
"Nhưng theo chỉ thị của đại nhân, mọi người trong viện đều rút khỏi kinh đô
nên cũng không thể giúp gì."
Phạm Nhàn gật đầu, trong lòng càng thấy việc này kỳ quái. Bệ hạ... từ khi
nào lại trở thành minh quân rộng lượng đến thế? Chỉ vì tuân thủ lời cá cược với
mình? "Trong nhà vẫn ổn chứ?" Y lắc đầu, tạm gác những suy đoán trong lòng, hỏi
Vương Khải Niên.
Vương Khải Niên ho khan, cười nhẹ đáp: "Tốt đến không thể tốt hơn, toàn
thiên hạ ai cũng choáng váng. Ngày nào Thần quận chúa cùng công chúa vào
cung nói chuyện với bệ hạ, thiếu gia và tiểu thư cũng rất khỏe mạnh."
Tình hình kinh đô khiến cả thiên hạ sửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231979/chuong-2043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.