๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Có điều, chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Bước chân Phạm Nhàn không dừng
lại chút nào, thẳng tiến vào hình người làm từ ánh sáng kia. Những tia sáng
không bị thân thể của y bị va nát, cũng không bay tứ tung, càng không biến
thành vô số sấm sét đánh nát y, mà chỉ đột nhiên phồng lên, như dính vào áo
tuyết của Phạm Nhàn.
Cứ như vậy, dưới ánh mắt kinh hoàng của Hải Đường và Vương Thập Tam
Lang, Phạm Nhàn trực tiếp bước vào hào quang của tiên nhân rồi bước ra, tiến
lại gần cánh cổng lớn của tòa kiến trúc.
Một cơn gió nhẹ thổi qua, hào quang tiên nhân lại tỏa sáng mạnh mẽ rồi đột
ngột xuất hiện trước cổng tòa kiến trúc, chặn đường Phạm Nhàn. Có điều, trong
đôi mắt sâu thăm thẳm như trời cao kia lại thoáng chút vẻ mộc mạc.
Phạm Nhàn bình tĩnh nhìn vào mắt tiên nhân đang bay trên không, im lặng
một lát rồi nói khẽ: "Ta đã nhìn thấu ngươi."
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Núi tuyết cực bắc, Thần Miếu cực lạnh, Phạm Nhàn không quay đầu lại mà
bước vào tòa kiến trúc, tiếp tục thủng thân thể tiên nhân, giữa không gian trắng
xóa đầy tuyết phủ này sinh ra vô số ánh sáng chói mắt.
Không một ai chú ý đến sau lớp áo tuyết, lưng áo của y đã ướt đẫm mồ hôi.
Trong thời tiết lạnh giá này, mồ hôi từ trong người y thấm ra, làm ướt cả lớp áo
trong. Vẻ mặt y vẫn bình thản, không một ai biết trước đó, khoảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231952/chuong-2016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.