๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hải Đường và Vương Thập Tam Lang không hiểu tại sao Phạm Nhàn lại hỏi
ba câu hỏi đó. Lúc này, Phạm Nhàn chậm rãi đứng thẳng dậy, đôi mắt bình tĩnh
và lạnh lùng lạ thường, nhìn vị tiên nhân đang im lặng, qua quan sát tỉ mỉ, cuối
cùng xác nhận phán đoán của mình.
"Các ngươi vẫn là các ngươi, các ngươi từ nơi nào đến thì sẽ quay về nơi
đó."
Tay áo của tiên nhân bay phấp phới, giọng nói vẫn ấm áp, câu trả lời vẫn
huyền ảo như vậy. Câu trả lời này nghe thật dễ chịu đối với Hải Đường và
Vương Thập Tam Lang, có lẽ với bất cứ ai cũng thế.
Nhưng Phạm Nhàn chỉ muốn được đáp lại như thế. Y bình tĩnh nhìn thẳng
bóng hình sáng lấp lánh trên không, thầm nghĩ rằng việc tìm kiếm dữ liệu cần
nhiều thời gian đến vậy, có vẻ năng lượng của Thần Miếu thực sự sắp cạn kiệt.
Rõ ràng tiên nhân không hề tức giận trước hành động đứng thẳng và nhìn
chăm chăm của Phạm Nhàn. Trong tia sáng, tiên nhân ôn hòa nhìn Phạm Nhàn.
"Ta không muốn câu trả lời đó." Phạm Nhàn nói.
"Câu trả lời chỉ là câu trả lời, cần hay không là vấn đề tại tâm." Tiên nhân
Thần Miếu trả lời vẫn mang khí chất thần bí.
Phạm Nhàn im lặng một lúc rồi nói: "Ta muốn biết quá khứ của Thần
Miếu."
Tiên nhân lại im lặng, ánh sáng bao quanh y phục tiên nhân lập tức mờ đi
nhiều. Phạm Nhàn nhìn chằm chằm vào ánh sáng, thầm cầu nguyện: Nếu ngươi
thực sự chỉ là hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231949/chuong-2013.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.