๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Xe kéo hơi nảy lên trên tuyết, Phạm Nhàn tỉnh dậy, mắt híp lại, quan sát mặt
đất tuyết giá phía trước qua lớp kính đen, bỗng nhiên có chỗ lĩnh ngộ. Năm đó
Đại Ngụy hùng bá thiên hạ, vị Hoàng đế bệ hạ mong được trường sinh mà
không biết cầu chỗ nào đã sai sứ giả tới Thần Miếu, mà tất cả đều là do đề nghị
của Khổ Hà.
Đội ngũ mà Tiếu Ân nắm giữ mơ hồ nắm được phương vị Thần Miếu,
nhưng phàm nhân nào dám liều mạng tới dò xét? Nếu Khổ Hà không dốc hết
sức thúc đẩy việc này, lại lấy việc trường sinh bất lão dụ hoặc Ngụy Đế, chỉ sợ
chuyến đi Thần Miếu cách đây mấy chục năm đã không thể xảy ra.
Vậy tại sao Khổ Hà lại có hứng thú lớn với Thần Miếu, đến nỗi bất chấp
mọi giá muốn tới? Chỉ vì ông là khổ tu sĩ Thiên Nhất đạo, cả đời phụng sự Thần
Miếu? Không, Khổ Hà là người theo chủ nghĩa hiện thực, chỉ xem cách ông đột
ngột hợp tác với Diệp Khinh Mi bị giam trong Thần Miếu là biết Khổ Hà không
hề tôn kính Thần Miếu.
Đôi mắt sau lớp kính đen của Phạm Nhàn nheo lại, không biết Khổ Hà có
được quyển sách nhỏ đó từ lúc nào, hay ông đã nhận ra thiên địa nguyên khí
phương bắc có vấn đề, nên muốn tới Thần Miếu tìm nguồn gốc và chân tướng
của mọi biến động? o O o
Gió tuyết ngày càng lớn, nhiệt độ càng hạ thấp, lúc trước dê trắng với cáo
tuyết thoắt ẩn thoắt hiện, giờ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231934/chuong-1998.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.