๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Như câu nói cũ, trên lục địa này, cho dù là cá nhân hay quyền lực, hiển
nhiên Phạm Nhàn là một trong số ít người mạnh nhất, không, thực ra đã là thiên
hạ đệ nhị, chính y cũng thừa nhận điều đó.
Nhưng hôm nay y đối mặt với bậc thiên hạ đệ nhất, kẻ mạnh nhất trên cõi
đời này! o O o
Trong đôi mắt bình tĩnh của Phạm Nhàn không hề có vẻ thất bại, híp mắt
nhìn xuyên qua tuyết giá về phía Hoàng đế đang từ từ tiến lại. Y biết khi Hoàng
đế bước tới trước mặt, y sẽ không thể dựa vào pháp môn kỳ lạ để chiếm ưu thế
về thân pháp.
Máu tươi chảy ra từ khóe miệng, thấm ướt vạt áo, nhanh chóng đông cứng
thành mảng sương máu dưới cái lạnh thấu xương.
Con ngươi đen như mực hẹp lại, Phạm Nhàn cầm Đại Ngụy Thiên Tử kiếm
giơ ngang trán, cảnh giác tột độ. Dùng vải buộc cổ tay lau máu mép, liếm môi,
khàn giọng cười nói: “Rất sảng khoái.”
Đúng vậy, từ nhỏ đã được Giám Sát viện nuôi dưỡng, từ xương tủy đến da
thịt đã ngấm đẫm khí tức u ám của Giám Sát viện. Kiếp này gặp bao nhiêu sóng
gió, kẻ địch hung hăng, mỗi lần như thế y đều tìm mọi cách làm suy yếu đối
phương bằng những thủ đoạn tối tăm không thể lộ ra ngoài sáng, hiếm khi dũng
cảm cần kiếm trong tay chiến đấu trực diện với kẻ mạnh.
Nhìn Hoàng đế bệ hạ dần dần tiến đến gần, cảm nhận uy lực đầy tràn thiên
địa dần dần áp chế thân thể,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231898/chuong-1962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.