๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Võ đạo bình thường chỉ cần vài ngày tĩnh tọa là có thể phục hồi chân khí,
thậm chí mất đi một nửa cũng chỉ cần điều dưỡng vài tháng là ổn. Nhưng
Khánh Đế hoàn toàn khác, chân khí trong người những võ giả khác chỉ như bể
nước, ngay cả Đại tông sư cũng chỉ như hồ nước nhỏ, chẳng qua họ có thủ pháp
khiến nước hồ bay hơi đi theo cách thần diệu.
Trong khi đó, Khánh Đế là biển cả, mất đi một nửa, trong thời gian ba năm
ngắn ngủi chắc chắn không thể nào bù đắp lại được.
Một nửa biển cả vẫn sâu thăm thẳm, vẫn không phải là thứ Phạm Nhàn có
thể chống lại, nhưng mấy năm qua Khánh Đế liên tiếp chịu đả kích, kinh đô
phản loạn, đau khổ vì mất con mất mẹ, chắc hẳn tâm trí cũng bị tổn thương,
chưa kể vết thương do chiếc xe lăn màu đen trong Ngự Thư phòng gây ra năm
ngoái cũng khó mà lành lại hết. Thủ đoạn của Bình Bình Bình, cho dù là Đại
tông sư cũng khó lòng miễn nhiễm hoàn toàn.
Nếu Hoàng đế còn là Hoàng đế trước Đại Đông sơn, hay thậm chí là Hoàng
đế ba năm trước với nụ cười ôn hòa, vẻ ngoài trung dung nhưng thực chất lạnh
lùng, Phạm Nhàn sẽ chẳng có chút cơ hội nào. Về cảnh tượng trên Đại Đông
sơn, Phạm Nhàn hiểu rất rõ, biết sức mạnh khủng khiếp từ nắm đấm vương đạo
của Hoàng đế.
Nhưng quyền mà Hoàng đế đánh ra hôm nay rõ ràng yếu hơn so với trên
Đại Đông sơn. Cho dù Phạm Nhàn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231896/chuong-1960.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.