๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Ánh mắt y lại nhìn xuống bụng Mai Phi, không nhịn được cười khổ lắc đầu,
nghĩ bụng trong thời gian ngắn mà đã thấy rõ thế kia, xem ra trong phương diện
nào Hoàng đế lão tử cũng rất cường hãn, không biết trong bụng là đệ đệ hay
muội muội của mình.
"Hi vọng ngươi sinh cho ta một muội muội, ta chưa có muội muội." Phạm
Nhàn chân thành chúc phúc Mai Phi một câu rồi vòng qua mọi người dưới đình,
bước lên thuyền gỗ bên hồ, đi về phía tây bắc cung điện.
Mai Phi cố gắng không bật khóc, phẫn nộ và bất lực dâng trào. Cô vô thức
quay đầu nhìn bóng lưng Phạm Nhàn, không kìm được rùng mình. Chỉ là cô gái
mười lăm mười sáu tuổi, nghe ra địa vị của đối phương, cảm thấy có phần sợ
hãi. Từ khi mang thai hậu duệ Hoàng đế, cô vừa tự hào vừa lo sợ, vì biết đứa trẻ
trong bụng có ý nghĩa thế nào đối với vị ở Sấu Phương cung, đối với vị “ngoại
thần” kia.
Cô không nghĩ câu cuối cùng của Phạm Nhàn là chúc phúc, chỉ nghe như
một lời cảnh cáo, lại không biết Phạm Nhàn thật lòng mong cô sinh công chúa.
Nếu sinh hoàng tử, sợ là cả đời bị đè nén, không bao giờ ngóc đầu lên nổi.
Mai Phi nhìn theo bóng dáng khuất dần trong tuyết rơi, ánh mắt đầu tiên là
sợ hãi rồi dần chuyển thành không cam lòng, cuối cùng là oán hận.
o O o
Khánh Đế không ở trong tiểu lâu, ngài đứng trước một khu cung điện hoang
phế ở góc tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231875/chuong-1939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.