๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Mùa đông trên thảo nguyên, bốn phía tràn ngập hơi lạnh, gió từ phương bắc
thổi tới, xuyên qua Bắc Hải mang theo chút ẩm ướt, đã sớm thổi bay cái khô
nóng trên sa mạc hoang mạc phía đông bắc thảo nguyên, chỉ còn lại cái lạnh
khô cằn, cỏ mùa thu trên mặt đất đã không còn, chỉ còn đất cát vô tận, một vùng
đất giá lạnh cứng rắn khiến vó ngựa cũng thấy khó chịu.
Nếu là mùa đông năm trước, từ trên trời nhìn xuống, chim chóc có thể tìm
thấy màu xanh tươi tắn quanh một vài hồ nước. Nhưng hôm nay, ngay cả những
nơi trú ẩn tội nghiệp ấy cũng không còn, trong mắt những chú chim chịu lạnh
không bay về nam trú đông chỉ có màu đỏ máu, cỏ khô trong giá rét cũng là
màu đỏ máu, đá tròn màu đỏ máu, cát vỡ vụn cũng màu đỏ máu, thậm chí
những con chuột đồng chui ra từ hang cũng đẫm màu đỏ máu.
Đây là Hồng Sơn khẩu, là nơi bắt buộc phải đi qua khi từ thảo nguyên vào
lãnh thổ Đại Khánh. Đá núi ở đây đều là một màu đỏ thẫm. Có điều, màu đỏ
hôm nay không phải là màu lạ do trời ban tặng, mà là do bị người Hồ trên thảo
nguyên cùng binh sĩ Đại Khánh nhuộm đỏ.
Khắp nơi đều là thi thể, khắp nơi đều là máu tươi, tiếng đại chiến chấn động
trời đất làm cho chuột đồng kinh hoảng chui ra khỏi hang, chim lớn vừa bay lên
trời đã dần dừng lại. Chỉ còn một số gò đất hoang vẫn đang diễn ra những trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231849/chuong-1913.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.