๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đó là tinh nhuệ của Tần gia! Thậm chí cả Tần Hằng cũng bị Hắc Kỵ đâm
chết! Sự thật sắt đá này khiến quân đội Khánh Quốc thực sự hiểu rõ sức mạnh
của Hắc Kỵ, không ai dám khinh thường nữa, thậm chí trong lòng hình thành
nỗi khiếp sợ khó tả.
Vị tướng lãnh Yến Kinh nheo mắt nhìn vị một mình một ngựa phía trước
đội hình Hắc Kỵ, qua mặt nạ bạc của đối phương, hắn biết rõ thân phận đối
phương, Thống lĩnh Hắc Kỵ Lục Xử Giám Sát viện, Ngân Diện Kinh Qua! Trong lòng vị tướng Yến Kinh lạnh buốt, bởi hắn biết tên thống lĩnh kia
chính là dũng tướng một thương đâm Tần Hằng.
Suy nghĩ một lúc, vị tướng Yến Kinh dẫn theo vài thân binh, thúc bụng
ngựa, tiến về phía trận địa phòng thủ của Hắc Kỵ.
"Kinh thống lĩnh." Vị tướng lĩnh Yến Kinh sai thuộc hạ đưa lệnh điều binh
của Khu Mật viện, trầm giọng nói: "Kính xin ngài nhường đường."
Kinh Qua im lặng nhận lấy lệnh điều binh, xem xét rồi nói: "Bản bộ chỉ
thuộc quyền Giám Sát viện, tới nay chưa nhận được lệnh, nên... khó có thể tuân
theo."
Đại hoàng tử dẫn một vạn tinh binh thực ra cũng đóng quân gần Ngưu Đầu
sơn trong lãnh thổ Tống Quốc, chỉ vì đối phó triều đình nên không thể trực tiếp
dẫn quân chặn đường, đành phải giao việc này cho Hắc Kỵ.
Gương mặt sau tấm mặt nạ bạc lạnh lẽo của Kinh Qua nhìn về phía đội quân
Yến Kinh thành, trầm giọng nói: "Ta phụng mệnh trấn thủ Đông Di, nghiêm
cấm kẻ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231836/chuong-1900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.