๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hạ Đại học sĩ vô cùng tò mò về điều này. Hắn thường vào cung, biết giữa bệ
hạ và Phạm Nhàn khó có thể hàn gắn, nên hôm nay nhìn Phạm Nhàn không còn
e dè như xưa. Hắn âm mưu không cho Dương Vạn Lý cơ hội trỗi dậy, nhưng
không ngờ ban đầu mọi việc thuận buồm xuôi gió bỗng chốc thay đổi.
Người trẻ tuổi trước mắt đã mất ân sủng, không còn chức quyền, vậy mà các
quan lại Đại Lý tự chỉ vì một câu của y mà sợ hãi quay đầu? Hạ Tông Vĩ khó
hiểu không biết rốt cuộc trên người Phạm Nhàn còn uy lực gì mà các quan viên
làm lơ cả lời ám chỉ của bệ hạ.
Phạm Nhàn quay lại, lạnh lùng nhìn hắn, nói: "Ta bảo vị đại nhân kia, đừng
ép ta nổi giận."
o O o
"Ngươi muốn khiêu khích ta sao?" Phạm Nhàn híp mắt nhìn khuôn mặt hơi
sạm của Hạ Tông Vĩ, bỗng đâu thoáng mỉm cười nói: "Thật ra ta cũng rất muốn
biết, đánh quan lại triều đình ngay trên đường lớn, rốt cuộc ngươi có thể làm gì
ta?"
Nghe xong lời này, những người xung quanh Hạ Tông Vĩ mới hiểu được
điểm đáng sợ của Phạm Nhàn không chỉ nằm ở quan tước và quyền lực, bèn
hoảng hốt lùi lại. Riêng Hạ Tông Vĩ vẫn đứng yên trước mặt Phạm Nhàn, thở
dài, nhìn ra nguyên nhân sâu xa, không khỏi cảm thấy một chút tiếc nuối. Dù về
mặt địa vị quan viên và thế lực, mình có thể áp đảo người kia, nhưng trước mặt
sự ngang ngược vô lý ấy, mình còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231831/chuong-1895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.