๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Vì vậy Hoàng đế bệ hạ khiến Phạm Nhàn sống không ra sống chết không ra
chết trong kinh đô rồi từ từ, kiên định mà từng chút một xói mòn ảnh hưởng của
Phạm Nhàn ở ngoài kinh đô, đồng thời nhất định phải chặt đứt những bàn tay
vô hình của Phạm Nhàn vươn ra ngoài biên cương.
Đây là quá trình lượng biến dẫn đến chất biến, nếu không triệt tiêu ảnh
hưởng của Phạm Nhàn xuống mức triều đình Khánh Quốc có thể chịu đựng
được, Hoàng đế bệ hạ sẽ không thật sự ra tay, bởi vì cho dù Phạm Nhàn có chết,
Đông Di và Tây Lương vẫn sẽ hỗn loạn, Hoàng đế bệ hạ không muốn thấy cảnh
tượng đó.
Còn nếu Hoàng đế bệ hạ thật sự có thể kiểm soát hoàn toàn những vấn đề
này, Phạm Nhàn sống hay chết còn quan trọng gì nữa? o O o
Xe ngựa quen đường cũ đến Bão Nguyệt lâu, Phạm Nhàn xuống xe, hai tay
vắt sau lưng tiến vào lầu, đi thẳng về phía trang viện bên hồ phía sau, không liếc
mắt nhìn bóng người trên con phố phía sau.
Người theo dõi Phạm Nhàn là một khổ tu sĩ, không ai biết còn bao nhiêu
khổ tu sĩ bí mật giám sát y. Vấn đề là khổ tu sĩ không được lại gần nữ sắc, Phạm
Nhàn vào Bão Nguyệt lâu nên cuối cùng họ cũng không thể đi theo.
Xuyên qua làn gió mát thoang thoảng trên mặt hồ, Phạm Nhàn bước vào
khu nhỏ dành riêng cho mình, nhìn người chủ kỹ viện càng thêm mị hoặc, càng
thêm thanh tú, cười hỏi: "Hôm nay có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231828/chuong-1892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.