๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Khi hai vợ chồng ở riêng, Phạm Nhàn thường gọi Hoàng đế bệ hạ là Hoàng
đế lão tử, Lâm Uyển Nhi gọi nam nhân nuôi nấng mình từ nhỏ là Hoàng đế cữu
cữu, không đến nỗi bất hiếu, nhưng có đôi chút thú vị gia đình. Hôm nay Lâm
Uyển Nhi trực tiếp xưng hô là Hoàng đế bệ hạ, Phạm Nhàn cũng hiểu tâm trạng
thê tử mình rất kém.
"Cũng là để cảnh cáo các quan trong triều không nên cho rằng sau này
Khánh Quốc nhất định thuộc về lão tam. Hoàng đế bệ hạ tuổi tuy cao nhưng
hùng tâm vẫn còn, không biết hùng phong còn hay chăng." Y cười nói.
"Chàng nói chuyện gì với Thừa Bình vậy?" Lâm Uyển Nhi nhẹ nhàng vén
màn xe ngựa lên, ngắm cảnh phố phường kinh đô đầu thu bên ngoài.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Xe ngựa của Phạm phủ lăn bánh trên con đường ra khỏi thành, vừa mới ra
khỏi Tây Thành, hướng về phía những trang trại xa xa được bao phủ trong ánh
hoàng hôn. Sáng sớm đã vào cung, đến chiều mới trở về phủ, Phạm Nhàn cũng
không chần chừ gì, liền leo lên xe ngựa, đi ra trang viên ngoại ô.
Ngay trong đêm qua, chiếu chỉ từ cung truyền ra, hoàn toàn chấm dứt việc
giám sát Phạm phủ. Mọi người vốn tưởng cuộc chiến tranh lạnh giữa Hoàng đế
bệ hạ và Phạm Nhàn đã kết thúc, nhưng không ngờ sau khi Phạm Nhàn vào
cung kiến giá xong, trong cung vẫn không có tin tức gì về việc phục hồi, thậm
chí cả chiếu chỉ liên quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231823/chuong-1887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.