๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Khánh Đế là con người, ngài rất hoài niệm những khung cảnh xưa ấy. Chính
vì thế, sự phản bội của Trần Bình Bình khiến những kỷ niệm đẹp đẽ ấy bỗng
chốc đầy nghi kỵ và khó tin, nên ngài cảm thấy phẫn nộ.
Ngoài phẫn nộ, trong lòng ngài còn một cảm xúc rất phức tạp. Cách đây vài
năm, vì sự kiện Huyền Không miếu, Phạm Nhàn bị thương nặng suýt mất mạng.
Sau khi lành vết thương, một ngày tuyết rơi, chàng trai trẻ ấy ngồi xe lăn vào
cung và trò chuyện rất lâu với Hoàng đế bệ hạ.
Đó là lần đầu Hoàng đế bệ hạ nói chuyện với Phạm Nhàn. Dù vẫn không
công khai quan hệ giữa hai người như lần trong tiểu lâu, nhưng với Khánh Đế
đó vẫn là một cuộc gặp gỡ vô cùng quan trọng.
Tối nay nhìn thấy chiếc xe lăn, ngài lại nhớ đến Trần Bình Bình, nhớ đến
Phạm Nhàn bị thương, cảm xúc trở nên rất phức tạp. Ngài chậm rãi nói: "Trẫm
phải trút thiên đao vạn quả lên lão chó kia vì lão ta quá độc ác, gian trá đến
cùng cực."
Phạm Nhược Nhược đỡ cánh tay ngài, giữ khoảng cách không quá vất vả,
nhưng nghe câu này cảm thấy thân thể Hoàng đế bệ hạ nặng trĩu như núi Thái
Sơn. Quân muốn thần chết, thần không thể không chết, huống hồ Trần lão Viện
trưởng âm mưu phản nghịch, trời đất đều biết, chẳng ai có thể chất vấn điều này
với Hoàng đế bệ hạ, ngoại trừ Phạm Nhàn... Hơn nữa, điều then chốt là Hoàng
đế bệ hạ chẳng cần giải thích gì cả, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231812/chuong-1876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.