Cầm dù đi vào Thái Học, bước đi một hồi lâu, mới tới chỗ ở của giáo viên
tương đối thanh tĩnh, Phạm Nhàn hết sức quen thuộc vòng qua hành lang, bước
vào một gian nhà nhỏ, đi ngang qua bức tường rồi chậm rãi dừng bước.
Đây là nơi ở của Phạm Nhàn trong Thái Học, có vài giáo viên và học sinh
tài hoa xuất chúng được điều đến phục vụ, trong gian nhà này này đã tiến hành
công việc biên soạn sách vở nhiều năm, xe sách mà Trang Mặc Hàn tiên sinh
tặng Phạm Nhàn đã được sắp xếp lại ở đây rồi chuyển đến Tây Sơn chỉ phường
tiến hành định bản, cuối cùng bán với giá phải chăng tại Đạm Bạc thư cục của
Phạm phủ.
Những năm qua công việc biên soạn sách vở vẫn tiếp tục, nên Đạm Bạc thư
cục vẫn phải bù lỗ, nhưng Phạm Nhàn không để tâm đến điều đó, giống như
cảm xúc khi nhìn thấy giá sách trong phòng Tôn Tần Nhi lúc kinh đô nổi loạn,
Phạm Nhàn cho rằng việc này rất có ý nghĩa, mà đã việc có ý nghĩa thì tất nhiên
phải tiếp tục.
Phạm Nhàn đứng im bên tường, quan sát động tĩnh trong phòng ốc, thoáng
an tâm khi thấy mặc dù Hoàng đế đã truất bỏ mình thành thường dân, nhưng các
giáo viên và học trò Thái Học theo y nhiều năm vẫn chẳng hề hấn gì, thêm nữa
công việc biên soạn sách vở ở đây vẫn đang tiếp diễn, không bị ảnh hưởng chút
nào.
Trong lòng Phạm Nhàn dâng lên một chút ấm áp, mỉm cười nhìn vào trong
phòng rồi trước khi các giáo tập Thái Học phát hiện ra mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231806/chuong-1870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.