๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Không phải ánh sáng trên bầu trời tối đi, cũng chẳng phải hai chữ vàng kia
bỗng nhiên bị rỉ sét, mà là một cái bóng lơ lửng bay lên, che khuất phần nào hào
quang của hai chữ Khánh Miếu.
Chỉ trong nháy mắt cái bóng đó đã xuyên qua tầng màn mưa, bay thẳng tới
sau lưng tên tu sĩ đối diện với Phạm Nhàn. Sau đó cái bóng kỳ dị tách ra tứ chi,
mọc ra một thanh kiếm.
Xoẹt một tiếng, mũi kiếm như rắn độc đâm thẳng vào cổ tên khổ tu sĩ,
xuyên thủng từ cổ họng ra phía sau, lưỡi kiếm sắc bén đã cắt đứt khí quản, thực
quản và động mạch của hắn...
Tên khổ tu sĩ kêu lên một tiếng đứt quãng, không thốt nên lời, chỉ trừng mắt
nhìn chằm chằm Phạm Nhàn. Trong đôi mắt xanh thẳm của hắn, con ngươi
không co lại, như muốn dùng ánh mắt giết chết Phạm Nhàn.
Đúng lúc bóng ma rút kiếm ra, tay trái Phạm Nhàn vốn bất động nay gượng
gạo giơ lên, đầu ngón tay khẽ móc, mũi nỏ trong tay áo bay ra, đâm sâu vào mắt
trái của tên khổ tu sĩ kia, máu bắn tung tóe.
Thân thể tên khổ tu sĩ này đã ngưng tụ công lực cả đời của hơn mười khổ tu
sĩ, vô cùng cường tráng hùng hậu, nhưng bị hai chiêu thức sát thủ tàn độc cùng
đánh vào thân thể, cuối cùng vẫn giật mình một cái.
Chính lúc đó, cánh tay trái Phạm Nhàn vặn vẹo kỳ dị, vai giật mạnh, lại thi
triển Đại Phách Quan, hung hăng đập mạnh vào đuôi mũi nỏ, đập sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231804/chuong-1868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.