๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"An toàn!" Khi tiếng hô cuối cùng vang lên bên cạnh chiếc xe ngựa đen của
Phạm Nhàn thì một bóng người màu xám tro như tia chớp lóe vút tới, bay ngang
bên cạnh xe. Đoàn xe kéo dài vô cùng, nhưng khinh công thân pháp của người
này không hề chậm hơn tốc độ truyền tin của đồng đội Giám Sát viện, thật
khiến người ta phải trợn mắt há hốc mồm.
Mộc Phong Nhi là thủ lĩnh thân vệ cận vệ của Khải Niên tiểu tổ bên cạnh
Phạm Nhàn. Hắn cảnh giác cầm chuôi đao, nhìn người mặt mũi phong trần, vẻ
mệt mỏi kia, mới hạ xuống bên cạnh xe. Khuôn mặt người nọ rất xa lạ, nên Mộc
Phong Nhi không dám chủ quan. Nhưng khi thấy người ấy giơ cao lệnh bài
bằng tay phải, hắn thầm chấn động, không ngăn cản người đó leo lên xe.
Vị quan Giám Sát viện với bộ y phục rách rưới không còn hình dạng kia lọt
vào xe ngựa của Phạm Nhàn, quỳ xuống khàn giọng nói: "Trần Viện trưởng về
kinh, chưa rõ sống chết!"
o O o
Khi bóng dáng vị quan viên nhanh nhẹn như chớp giật xuất hiện bên cạnh
xe ngựa, đôi mắt Phạm Nhàn sáng rực lên, càng lúc càng sáng bừng. Bởi y nhận
ra vị quan có thân pháp nhanh nhẹn đến thế là ai, đó là thuộc hạ mà y đã nhớ
thương suốt nhiều năm, cũng là thuộc hạ thân cận nhất của y năm đó.
"Lão Vương..." Nhìn thấy vị quan bước vào xe, ánh mắt Phạm Nhàn rực
sáng, chuyển thành vui mừng, cười ha hả. Nhưng tiếng cười đột ngột ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231762/chuong-1826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.