๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Ngôn Băng Vân đưa ống tay áo trắng như tuyết lau sạch nước bọt trên mặt,
nhìn hắn nói: "Nếu muốn kích bản quan giết ngươi, sao trước đó ngươi không
chống cự?"
"Ta vẫn chưa muốn chết." Chủ sự lâm thời của Lục Xử ngước nhìn Ngôn
Băng Vân, cười khan một tiếng lạ lùng: "Bởi vì ta muốn nhìn thấy... kẻ phản bội
như ngươi sẽ chết thảm thế nào."
Mộc Thiết cũng bị áp giải đi, quay đầu lại nhìn Ngôn Băng Vân một cái,
giải thích thay chủ sự lâm thời Lục Xử: "Chúng ta rất muốn biết, khi Tiểu Phạm
đại nhân trở lại, ngươi sẽ chết thảm đến mức nào."
Sắc mặt Ngôn Băng Vân thay đổi, nhưng vẫn giữ im lặng.
o O o
Một ngàn quân tiên phong bao gồm binh lĩnh hỗn hợp của Định Châu, cấm
quân, quân phòng vệ, do mấy thái giám và đại thần triều đình dẫn đầu đã tiến
vào tòa kiến trúc vuông vắn của Giám Sát viện. Tất cả quan viên Giám Sát viện
bị tập trung vào khoảng sân phía sau tòa nhà, không phải là không có ai muốn
chống cự mà vì nhiều người không rõ chuyện gì đã xảy ra, trước ý chỉ của
Hoàng đế bệ hạ và không có mệnh lệnh từ cấp trên, các quan viên Giám Sát
viện trung thành tất nhiên sẽ không chống trả mù quáng.
Đây là lần đầu tiên Giám Sát viện bị chiếm đóng và làm nhục như thế kể từ
khi được thành lập,. Trước ngày hôm nay, dù là bộ Hộ hay các đại thần, đều
không có ảnh hưởng gì tới tòa kiến trúc này, càng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231745/chuong-1809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.