🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cho dù là Trần Bình Bình hay Hoàng đế cũng không ngoại lệ, cho nên trong

tuổi ấu thơ của Phạm Nhàn ở Đạm Châu, Phí Giới đã từng đi hỏi Ngũ Trúc. Tới

khi Phạm Nhàn vào kinh lại không chỉ một lần đối mặt với câu hỏi này.

Cho nên từ đầu đến cuối Trần Bình Bình vẫn không hiểu nổi, khi tới thời khắc

nguy hiểm như vụ phục kích trong sơn cốc, vì sao Phạm Nhàn... vẫn không chịu

sử dụng cái rương? Còn về mấy lời tuyên bố nhảm nhí của Phạm Nhàn nói cái rương không nằm

trên tay y, một người lão luyện như Trần Bình Bình, đương nhiên là không tin.

o O o

Đương nhiên Trần Bình Bình không tin. Những người năm xưa đều biết chiếc

rương đó từng nằm trong tay Diệp tiểu thư, có điều khi Diệp tiểu thư gặp họa

vẫn không sử dụng chiếc rương này. Điều này chứng minh lúc đó chiếc rương

hoàn toàn không nằm trong Thái Bình biệt viện. Sau đó, Trần Bình Bình tiến

hành điều tra kỹ lưỡng đối với Thái Bình biệt viện, nhưng vẫn không tìm thấy

dấu vết của chiếc rương.

Một vật thể siêu nhiên như vậy, cưn không thể tùy tiện mất đi được.

Thế thì chỉ có Ngũ Trúc mới biết tung tích của chiếc rương. Còn khi Phạm

Nhàn chậm rãi trưởng thành, sinh tồn trong môi trường hiểm ác của kinh đô,

nếu Ngũ Trúc thụ thương không thể ở bên Phạm Nhàn, chắc chắn hắn sẽ giao

chiếc rương đó cho Phạm Nhàn, để y mang theo mọi lúc mọi nơi, đề phòng

nguy hiểm có thể kéo đến bất cứ lúc nào.

Đây cũng là suy đoán của Trần Bình

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4230836/chuong-900.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khánh Dư Niên
Chương 900: Ba người ba ý 1
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.