Ngày đó xảy ra rất nhiều chuyện. Bắt đầu từ việc Lục Thâm nghi ngờ Kỷ Thanh Thiền, tiếp theo là việc Kỷ Thanh Thiền tự làm mình bị thương, sau đó lại tới Kỷ Thanh Thiền chạng vạng đi ra ngoài một mình, gỡ bỏ băng gạc Lục Thâm băng bó cho cậu, dùng nước lạnh kỳ cọ rửa sạch vết thủng cho đến khi nó trở nên trắng bệch.
Kỷ Thanh Thiền đi một mình trên hành lang tầng hai tòa nhà nghệ thuật, cùi chỏ cậu còn đang chảy nước, vết thương không còn chảy máu, chỉ là đau đến hơi co rút, cánh tay bên trái sắp không còn tri giác.
Kỷ Thanh Thiền dựa vào ánh sáng hành lang nhìn khuỷu tay mình, thỉnh thoảng lại tự chọc vào vết thương, rất đau, nhưng lòng cậu thấy rất thoải mái. Cậu còn muốn đâm sâu hơn kìa, tốt nhất làm cho nó bầm lên dữ tợn, sẽ càng khiến cậu dễ chịu hơn.
Kỷ Thanh Thiền ngồi xuống đầu cầu thang, dựa vào tay vịn cầu thang, dùng góc áo lau khô nước trên khuỷu tay. Cứ như vậy, cậu dựa vào cầu thang nhìn chằm chằm mặt trăng ngoài cửa sổ đối diện.
Đây là chỗ mà Kỷ Thanh Thiền tìm ra khi mới nhập học, chiếc cửa sổ nho nhỏ vừa vặn thu mặt trăng vào trong, cho dù là buổi tối cũng soi sáng khu vực nhỏ này.
Chỗ này là khúc ngoặt cầu thang, sàn đá hoa cương lạnh lẽo và tay vịn cầu thang bằng sắt, thế nhưng Kỷ Thanh Thiền ngồi ở đây lại cảm thấy ấm áp kỳ lạ, cửa sổ nhỏ hình vuông, như là thiết lập một kết giới, ngăn cách cậu với xung quanh.
"Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khang-the-mat-hieu-luc/1765769/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.