Đường Vũ Huyên nhìn Hoắc Liên Ngao, bày ra biểu cảm: Liên Ngao, anh lại lạc đề rồi.
Nhưng anh dường như không lĩnh hội được ý tốt của cô ta, anh thản nhiênnói: “Game sponsor, Isabella, Colin, tất cả những cái tên này chắc không xa lạ với cô”.
Xem ra cậu chủ Liên Ngao đã có chút chuẩn bị. Cô ta khoanh tay, bắtchước ngữ điệu của: “Liên Ngao, đó đều là chuyện xưa cũ rồi”.
“Nhưng những chuyện xưa cũ này suốt ba năm nay luôn chọc cho trái tim cô ngứa ngáy. Có thể thi thoảng khi đêm về, cô từng tưởng tượng mình cóthể tìm lại thời kỳ huy hoàng ngày xưa. Tôi đoán có đúng không hả tiểuthư Isabella?”
Người này thật đáng ghét! Lúc này vẫn còn tâm trạng lôi chuyện cũ rathảo luận với cô: “Hoắc Liên Ngao, hoàng tử nhỏ Thành Quân của anh…”.
“Còn nhớ Colin không? Bây giờ cô còn nhớ anh chàng tóc vàng điển trai đó không? Nếu không nhớ, tôi nghĩ những vinh dự anh ta mang tới cho cô làcả đời khó quên.”
Nếu ở nơi công cộng, có người hỏi Đường Vũ Huyên: Cô nhất định sống rấthạnh phúc phải không? Đường Vũ Huyên sẽ mỉm cười trả lời: Cảm ơn bạn đãquan tâm, đúng như bạn nói, tôi sống rất hạnh phúc.
Nhưng nếu ở riêng, Đường Vũ Huyên sẽ nói: Đừng hỏi mấy câu nhạt nhẽo đó.
Quá rõ ràng mà, nếu hạnh phúc thì những viên thuốc xanh trắng để trongtúi là thế nào. Đương nhiên, mấy thứ đó chỉ dùng để điều chỉnh cảm xúc,để khi tham gia vào các bữa tiệc, bạn có thể hòa nhập vào cuộc chơi màthôi.
Nhưng không biết bắt đầu từ khi nào, đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khang-kieu/1488323/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.