Bốn giờ chiều ngày 17 tháng 8, gia sư tại nhà của Hoắc Tiểu Phàn nói với Khang Kiều rằng thằng bé lại viện cớ đi vệ sinh để chuồn mất.
Khang Kiều không tìm được nó ở nơi bình thường nó hay đến. Khoảng bốn rưỡi, người làm nói với cô rằng Hoắc Tiểu Phàn và bạn của cậu chủ Liên Ngao đang chơi ở đình nghỉ mát của biệt thự chính.
Đám bạn của Hoắc Liên Ngao đều là những người gió chiều nào xoay chiều ấy. Cùng với việc Hoắc Chính Khai công khai thanh minh, thái độ của họ với Tiểu Phàn cũng tốt lên rõ rệt, thế nên Khang Kiều cũng không lo lắng lắm.
So với đình nghỉ mát trong vườn, đình nghỉ mát của biệt thự chính có quy mô lớn hơn nhiều. Hoắc Chính Khải thi thoảng còn tổ chức các buổi trà đàm đạo với bạn làm ăn tại đó. Qua bóng cây, Khang Kiều nhìn thấy Hoắc Tiểu Phàn từ xa.
Hoắc Tiểu Phàn trông giống như đang nói chuyện với ai đó. Từ ngôn ngữ cơ thể múa may quay cuồng của nó, có thể thấy người này có lẽ rất được lòng nó. Hoắc Tiểu Phàn rất hiếm khi dùng thái độ đó nói chuyện với ai.
Cảm thấy tò mò, Khang Kiều đi tìm người đang nói chuyện với Hoắc Tiểu Phàn, tiếc là họ bị cây cột ở giữa che mất, chỉ để lộ đôi tay.
Từ đôi tay đó, cô phán đoán được người nói chuyện với nó có lẽ là con gái, hơn nữa là loại con gái nhỏ người.
Khang Kiều hình dung trong lòng, đầu óc mơ hồ xuất hiện một gương mặt.
Gương mặt đó khiến Khang Kiều cảm thấy hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khang-kieu/1488280/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.