🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

ChuTùng An đã đặt chuyến bay lúc tám rưỡi tối, từ Thượng Hải tới Singaporemất gần năm tiếng đồng hồ, vì tính nghiêm trọng của sự việc và tìnhtrạng của Khang Kiều, Chu Tùng An đã đặt hai vé.

Hành trình đã đi được nửa đường, Khang Kiều ngồi trên cao hơn mười ngànmét hỏi người vẫn luôn ngồi bên cạnh cô, giúp cô giải quyết chuyện vémáy bay, hành lý và thủ tục một câu: “Chu Tùng An, vì sao anh lại ởđây?”.

Câu nói này khiến cõi lòng Chu Tùng An dấy lên một cảm giác đắng chát.Giây phút đó, anh tựa hồ nhìn thấy thời thiếu nữ của cô. Hồi còn nhỏ,Khang Kiều là một cô gái rất ít nói, hiền lành như khúc gỗ, có lúc ănnói còn thiếu suy nghĩ, nói theo cách của mẹ Khang Kiều thì: Rồi một ngày mẹ sẽ tức chết vì con.

Còn Khang Kiều thì sao, thứ đã xấu không bao giờ khen đẹp, cho dù thứ xấu xí ấy thuộc về một vị chủ nhân cao quý, quyền thế.

Cũng vì nguyên nhân này, Khang Kiều không được lòng mọi người. Mỗi lầnKhang Kiều chọc cho ai tức giận, cô lại bị mẹ rầy la một trận, mắngnhững lời rất khó nghe. Lâu dần, Khang Kiều dùng sự im lặng đối đáp lạithế giới này, đa số thời gian cô gái đó chỉ ngồi yên, không nói khôngrằng...

Chẳng khác gì một khúc gỗ cả.

Thi thoảng, Chu Tùng An còn nghe thấy Hoắc Liên Ngao kiên quyết gọi Khang Kiều là “Đầu gỗ”.

Người vừa nói xong có lẽ cũng ý thức được sự thiếu thỏa đáng của mình, cô cúi đầu nói một câu: “Tùng An, xin lỗi anh”.

“Không sao.” Xoa đầu cô là việc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khang-kieu/1488199/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khang Kiều
Chương 9: Năm 2013 - 2014 (09)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.