Qua hơn nửa ngày, Trầm Di mới hồi phục tinh thần.
Sở Trung Thiên nhặt quần của Trầm Di lên, đặt lên trên đùi Trầm Di, sau đó kéo Trầm Di đến, giúp hắn mặc quần.
“Ngô…” Đứng dậy, giữa hai chân truyền đến cảm giác đau đớn, làm cho Trầm Di lập tức té ngã vào trong ngực Sở Trung Thiên.
Nghĩ đến thái độ hung ác vừa rồi của đối phương, cảm giác vô cùng sợ hãi tràn khắp toàn thân.
Lập tức đẩy Sở Trung Thiên ra, Trầm Di song ngã ngồi trở lại xe.
“Đau …”
Đằng sau, giống như nứt ra rồi.
Sở Trung Thiên nhìn thân trên trần truồng của Trầm Di. Lập tức cởi bỏ áo T-shirt của mình, ném cho Trầm Di.
Hiện giờ trên người Sở Trung Thiên chỉ mặc mỗi quần tây bằng da màu đen cùng với áo gile cổ tim.
Áo gile cổ tim bó sát người làm lộ rõ những đường cong cơ thể của Sở Trung Thiên.
“Mặc vào…” Chỉ một lát nữa, hội nghị sẽ xong a, hắn cũng không muốn để cho người khác nhìn thấy bộ dạng này của Trầm Di.
Không nói bất kỳ lời nào, Trầm Di yên lặng mặc áo T-shirt có mang theo nhiệt độ cơ thể ôn hòa của Sở Trung Thiên vào.
Nhiệt độ này nói cho Trầm Di biết, Sở Trung Thiên cũng là một con người, chứ không phải là ác ma.
Thời gian nửa năm đã khiến cho Sở Trung Thiên quên đi cách yêu thương người khác.
Trên thương trường, bất luận cái gì thương cảm cùng lưu tình, cho dù là một giây, cũng sẽ đổi lấy sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khan-thuong-tha/2355373/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.