“Ngô…” Một tay liều mạng che miệng của mình.
Tay kia, không khỏi nhéo mạnh lên cánh tay Sở Trung Thiên.
Hoảng sợ nhìn Sở Trung Thiên.
Đột nhiên bừng tỉnh, hắn rốt cuộc đang làm cái gì?
Vì sao lại trầm luân trong ngực Sở Trung Thiên?
Càng đáng sợ hơn chính là, lúc này thậm chí ngay cả ý muốn phản kháng cũng không có?
Vì sao lại có thể như vậy?
Vì sao???
Nỗi buồn không thể hiểu được từ gương mặt chảy xuống.
Chính mình, có phải là quá vô dụng?
Mặc kệ nói cái gì, từ nay về sau không bao giờ…có bất kỳ liên quan gì đến Sở Trung Thiên nữa.
Lực hấp dẫn của Sở Trung Thiên đối với hắn là quá lớn, lớn đến mức có thể cắn nuốt toàn bộ hắn.
Sở Trung Thiên cũng ngừng động tác của mình lại.
Thân thể khẩn trương của Trầm Di, khiến cho cực nóng của hắn như bị bẻ gãy.
“Trầm Di….ngươi ở trong đây?” Thiên Hạo gọi tên Trầm Di. Không biết vì sao, cứ có cảm giác Trầm Di đang ở đây, cách hắn rất gần.
Nghe được thanh âm của Thiên Hạo, thân thể của Trầm Di không khỏi run rẩy, vùng vẫy đứng dậy.
“Buông…thả ta ra…ân…” Chỉ nghe thấy tiếng bước chân của Thiên Hạo càng ngày càng gần.
Bởi vì hai tay đẩy Sở Trung Thiên, trọng tâm của Trầm Di, toàn bộ đều đặt trên cực nóng của Sở Trung Thiên.
Phân thân to lớn mà nóng bỏng, phảng phất dường như hòa tan của Trầm Di, hơn nữa tiếng bước chân của Thiên Hạo càng ngày càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khan-thuong-tha/2355345/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.