Điện thoại vang lên, Thiên Hạo vươn tay lấy điện thoại ra.
“Ngươi…ngươi nói cái gì? Ông nội của ta chết?” Lục Thiên Hạo không khỏi mở to hai mắt, tất cả chuyện này với hắn mà nói, thật sự quá đột ngột.
Thiên Hạo vội vàng chạy ra khỏi công ty. Ngồi lên xe, chạy về nhà.
Đi vào thư phòng thì thi thể lão nhân đã không còn ở đó.
Thư phòng vắng vẻ, vô cùng yên tĩnh, chỉ có ảnh chụp trên tường, vẫn ôn nhu cười y nguyên như cũ.
Cho dù thế nào, dù sao cũng là lão nhân đã nuôi dưỡng Thiên Hạo lớn lên.
Ngực không khỏi cảm thấy đau đớn, Lục Thiên Hạo muốn biết ông nội của hắn tại sao lại chết.
Đột nhiên, thấy được giấy viết thư trên mặt đất.
Cúi người xuống, nhặt lên giấy viết thư ở cái ghế bên cạnh.
Thiên Hạo chậm rãi đọc, sau đó ngây ngẩn cả người.
Chẳng lẽ ông nội hắn, vẫn một mực không tin hắn là cháu ruột của ông ấy?
Không khỏi cười khổ, Thiên Hạo tiếp tục tìm hiểu chân tướng sự tình.
Muốn biết ngọn nguồn sự tình cùng với nghi hoặc trong lòng mình.
Lấy ra tư liệu mà Sở Trung Thiên đưa cho ông nội hắn.
Chậm rãi đọc động tác càng ngày càng cứng ngắc, cho tới khi động tác hoàn toàn dừng lại.
“Vì sao, thật sự là ngươi…vì sao, ngươi lại muốn giết mẹ ta.” Tâm tình của Lục Thiên Hạo bây giờ không phải khiếp sợ, cũng không phải phẫn nộ.
Mà là bất đắc dĩ, bất đắc dĩ suy đoán trong lòng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khan-thuong-tha/2355302/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.