Trầm Di nhìn lịch, hôm nay đã là đêm Giáng Sinh.
Con gái nuôi gọi điện thoại về, nói phải về nhà tụ họp.
Trầm Di đương nhiên đồng ý, nhưng mà hắn không có nói cho hai người kia.
Không biết bọn họ biết mình có một đứa con gái thì sẽ có biểu lộ như thế nào.
Tâm tình muốn đùa dai bỗng nảy mầm trong lòng Trầm Di.
Mấy ngày nay bởi vì thân thể vẫn không thể thừa nhận kích tình, cho nên ba người chỉ là ngủ ở trên giường.
Nhưng mà tay của hai người kia, lại không hề thành thật chút nào.
Sở Trung Thiên lại trực tiếp vươn tay vuốt ve phân thân của hắn.
Trầm Di hiểu đêm giáng sinh này, hắn có lẽ sẽ không bình an.
Thiên Hạo đã làm xong cơm, sau đó mọi người cùng nhau ngồi quanh bàn vui vẻ ăn cơm.
Ban đầu Sở Trung Thiên đối với việc không phải là Trầm Di làm cơm, rất có ý kiếm, nhưng mà sau khi hắn uống súp mà Thiên Hạo làm thì đành nhận mệnh.
“Nhưng mà ta vẫn muốn nhìn bộ dáng nấu cơm của Trầm Di.” Sở Trung Thiên muốn nhìn kỳ thật không phải là Trầm Di nấu cơm mà là Trầm Di trần truồng mặc tạp dề a.
“Đinh linh…đinh linh…” Chuông cửa vang lên, Trầm Di đi ra ngoài, mở cửa.
“Ta rất nhớ ngươi a…” Giọng nữ ngọt nị, làm cho hai người trong phòng không khỏi nhìn về phía Trầm Di.
Chỉ thấy một nữ sinh ôm cổ Trầm Di, nhưng mà bất đồng với biều tình kinh ngạc bình thường của Thiên Hạo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khan-thuong-tha/2355291/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.