Trầm Di mở mắt ra, ngẩng đầu liếc nhìn đồng hồ trên tủ phía đầu giường. Trời ơi!! Đã mười giờ, muộn làm mất rồi!!!
Lập tức đứng lên, nhanh hết sức mặc quần áo vào, sau đó cầm cặp công văn hướng ra phía ngoài mà chạy. Lúc chạy đến phòng khách thì nhìn thấy một nam nhân đang bưng bát đĩa. Nghi hoặc nhìn hắn.
“Ách? Sao ngươi lại ở đây?” Suy nghĩ nửa ngày mới nhớ ra chính mình đã lưu hắn ở lại.
“Ngươi đang định đi đâu vậy a?” Lục Thiên Hạo đem bát đĩa đặt lên mặt bàn, hướng hắn hỏi.
“Ta muốn đi làm. Đã mười giờ. Muộn mất rồi.” Trầm Di hướng đối phương giải thích, mở cửa, định đi ra ngoài.
“Nhưng hôm nay là chủ nhật mà. Đến đây, cùng nhau ăn cơm a.” Lục Thiên Hạo xới thêm một bát cơm nữa, đưa đến trước mặt Trầm Di.
“Ách –” Trầm Di nghĩ nghĩ, hôm nay hình như đúng là chủ nhật. “Coi như hôm nay là chủ nhật đi, ngươi cũng không đi làm sao?” Lục Thiên Hạo mặc quần và áo sơ mi đều màu trắng, cảm giác so với lúc làm việc bên thang máy thì có vẻ nhàn hạ, thoải mái hơn rất nhiều.
“Ta xin nghỉ.” Lục Thiên Hạo bình thản nói.
“Thực xin lỗi.” Tám phần là vì hắn, Lục Thiên Hạo mới chịu xin nghỉ a.
“Không liên quan tới ngươi, liều mạng làm việc lâu như vậy, ta cũng rất mệt mỏi, chỉ là nghỉ ngơi một chút mà thôi.” An ủi Trầm Di, Lục Thiên Hạo hướng vào bát trong tay Trầm Di gắp một miếng thịt kho tàu.
“Đây đều là ngươi làm?” Chỉ thấy trên bàn có thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khan-thuong-tha/103565/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.