Ngày hôm sau, bốn người cộng thêm Blaise Zabini và Pansy Parkinson một lần nữa tụ tập ở thư viện. Tất cả mọi người không có tâm tư làm bài tập nữa, chú ý của họ đã sớm tập trung vào nguy hiểm đêm qua.
Draco nói triệt để toàn bộ những điều Harry nói với cậu vào đêm qua.
“Xem ra, hầm bạc 713 giữ vật gì đó không phải đặc biệt quý hiếm mà là vật đặc biệt nguy hiểm.” Blaise Zabini sờ cằm gật đầu nói.
“Hoặc là cả hai.” Neville ở một bên nói chen vào, đối với mạo hiểm ngày hôm qua, cậu đến bây giờ vẫn có điểm sợ hãi.
Harry tuy rằng biết rõ nơi đó đến tột cùng có cái gì nhưng bây giờ cậu tuyệt đối không thể nói ra, huống chi cậu không có hứng thú lớn với việc mạo hiểm vào trong đó.
“Được rồi, hiện tại chúng ta cái gì cũng không biết, thảo luận làm gì.” Hermione có hứng thú với con chó hơn là thứ con chó giữ nhiều, cô nói: “Tớ nói cho đàn chị của tớ, chính là người cho tớ mượn quả cầu ký ức kia, chúng tớ giờ phi thường hứng thú với con chó địa ngục, muốn nghiên cứu xem vì sao nó nghe nhạc sẽ mê man.”
“A?” Năm người nhìn Hermione cảm thấy phi thường giật mình, chưa từng nghĩ lại có người cảm thấy hứng thú với con chó đáng sợ như vậy. Harry càng thêm tò mò với đàn chị của Hermione, không ngờ có nữ nhân ham mê giống Hagrid.
“Không cần bàn về con chó kia.” Thân thể Draco run lên, “Ngẫm lại, phải làm thế nào để trả thù tên Weasley, đêm qua lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khan-bat-kien-nhi-dich-on-nhu/23044/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.