Severus Snape buông bút lông chim, nhìn tấm da dê trước mắt, đau đâu xoa nhẹ mi tâm, vung đũa phép, nhìn đồng hồ, nhớ tới còn hai rắn nhỏ đang xử lý nguyên liệu Độc dược của mình trong phòng nguyên liệu liền đứng dậy, lặng yên không một tiếng động đi đến trước cửa phòng xem.
Harry và Blaise Zabini đang yên tĩnh xử lý nguyên liệu, trên mặt không có lộ biểu cảm gì.
“Được rồi, cấm túc hôm nay của các ngươi chấm dứt, Zabini, ngươi có thể trở về. Potter, đi theo ta.” Nhìn bình nguyên liệu được xử lý cẩn thận, giáo sư Snape thoả mãn gật đầu, quả nhiên xử lý mấy thứ này phải để học sinh nhà Slytherin.
Thấy Blaise Zabini tâm tình khoái trá rời khỏi văn phòng, Harry đi theo giáo sư Snape tới phòng khác, dưới ánh mắt của giáo sư ngoan ngoãn ngồi xuống sopha trước lò sưởi, nhìn nam nhân đứng trước mặt mình, cảm giác được một cỗ uy hiếp toát lên từ người hắn.
“Cậu Potter, ta tin tưởng với cái đầu thông minh Kẻ Được Chọn nhất định hiểu được ta để ngươi lưu lại vì cái gì.” Thanh âm của Severus bình tính trầm thấp, giống như nước sông nhẹ nhàng chảy qua bên tai Harry.
“Giáo sư, em biết.” Harry đương nhiên hiểu được lần cấm túc này là do cậu nói mấy câu kia với giáo sư.
“Vậy được rồi, ta ở chỗ này chờ ngươi cho ta một lời giải thích.” Ánh mắt giáo sư Snape nhìn chằm chằm Harry, ngay cả trên mặt cậu có chút biến hoá cũng không buông tha. Từ trong đũa phép hiện ra vài thần chú, cam đoan cuộc nói chuyện này chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khan-bat-kien-nhi-dich-on-nhu/23039/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.